Ngày Độc lập thiêng liêng

      Ngày Tết Độc lập, nhìn vào hiện tại, ngẫm về quá khứ, mỗi chúng ta lại canh cánh món nợ với những người đã hy sinh…

    Hôm nay, ngày 2/9, Quốc khánh nước Việt Nam dân chủ cộng hòa, nay là Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Không biết tự bao giờ người dân Việt Nam quen gọi ngày Quốc khánh là Ngày Độc lập hay Tết Độc lập, với bao cảm xúc thiêng liêng…

Ngày Tết Độc lập, nhìn vào hiện tại, ngẫm về quá khứ, mỗi chúng ta lại canh cánh món nợ với những người hy sinh vì nền độc lập tự do của dân tộc…

Để hàng năm, vào dịp 2/9, mỗi người dân Việt Nam cất lên ba tiếng Ngày Độc lập hay Tết Độc lập với tâm trạng hào sảng, thiêng liêng, dân tộc Việt Nam đã phải đi qua bao cuộc can qua, đổi biết bao xương máu, mồ hôi và trí tuệ!

Đêm trước của cuộc cách mạng Tháng Tám 1945, bao nhiêu cuộc vận động, tranh đấu, bao nhiêu cuộc khởi nghĩa nổ ra, sóng này lặn, sóng khác mọc, sóng nối sóng, người tiếp người… Những Bãi Sậy, Ba Đình, Thái Nguyên, Yên Thế… Những Yên Bái, Nghệ Tĩnh, Nam Kỳ, Hóc Môn-Bà Điểm…Những nhà yêu nước và những chiến sỹ cộng sản tiếp nối “đầu dám thay đầu, chân nối chân”…

Để có Ngày Tết Độc lập náo nức trong không khí thanh bình của ngày thu, biết bao tháng năm cả dân tộc phải chịu cảnh mưa bom bão đạn, áp bức lầm than, hết giặc tây lại giặc nam giặc bắc… Ý chí không chịu làm nô lệ, không chịu mất nước thôi thúc cả dân tộc “tự mang sức ta mà giải phóng cho ta”, phá xiềng nô lệ, đánh đuổi giặc gần giặc xa, “gậy tầm vông đập tan quân bạo tàn”, dành “tự do về chói ở trên đầu”…

Nhìn trăm năm gần, ngẫm nghìn năm xa, máu xương của lớp lớp tiền bối xây nên con đường đến đài hoa độc lập…

Độc lập mang giá trị thiêng liêng và linh thiêng…

Độc lập không chỉ là danh xưng,  Độc lập đi liền với tự do, con người ấm no hạnh phúc. Độc lập là nền để con người tự do xây nên ngôi nhà ấm no hạnh phúc.

Chủ tịch Hồ Chí Minh, người thợ cả vĩ đại xây nền độc lập dân tộc, hơn ai hết, Người nhận thức: “Nếu nước độc lập mà dân không hưởng hạnh phúc tự do, thì độc lập cũng chẳng có nghĩa lý gì!”.

Chỉ độc lập không thôi, chưa đủ, mà phải tôn cao giá trị của độc lập, phải là một nền độc lập bền vững, mang lại nhiều phúc lợi thực sự cho mỗi con người!

67 năm qua, tự hào vì nền độc lập dân tộc được giữ vững, non sông thống nhất, đất nước hòa bình, nhưng mỗi người dân Việt Nam vẫn canh cánh món nợ với tiền nhân, món nợ với hàng triệu người hy sinh vì nền độc lập dân tộc. Lý tưởng, khát vọng về một xã hội dân chủ, công bằng, văn minh, con người tự do, ấm no, hạnh phúc, “ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”, vì nhiều nguyên nhân chủ quan và khách quan, chưa thật sự trọn vẹn trong hiện thực đời sống hôm nay.

Những lý tưởng cao cả mà những người ngã xuống vì nền độc lập tự do của dân tộc từng tâm niệm: Non sông ta phải thật sự toàn vẹn, đất nước ta phải thật sự giàu mạnh, con người phát triển tự do, hài hòa, xã hội ta phải thật sự dân chủ, công bằng, văn minh phải trở thành hiện thực bền vững, khi đó món nợ với tiền nhân mới được đáp đền.

Tính thời sự nóng hổi trong mùa Tết Độc lập năm nay là toàn Đảng đang thực hiện các bước tự phê bình và phê bình, nhằm ngăn chặn, đẩy lùi tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống của một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, trước hết là cán bộ lãnh đạo, quản lý các cấp; Xây dựng đội ngũ cán bộ lãnh đạo, quản lý các cấp, nhất là cấp Trung ương, đáp ứng yêu cầu của sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại hóa và hội nhập quốc tế; Xác định rõ thẩm quyền, trách nhiệm người đứng đầu cấp ủy, chính quyền, tiếp tục đổi mới phương thức lãnh đạo của Đảng.

Đảng ta thục hiện cuộc xây dựng chỉnh đốn Đảng lần này là để “đáp ứng yêu cầu thực tiễn và nguyện vọng của nhân dân”, là thêm một lần nhấn mạnh và đề cao vai trò CÁN BỘ, yếu tố CON NGƯỜI trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, biến lý tưởng, hoài bão của Đảng, của dân tộc thành hiện thực.

Thực hiện tự phê bình và phê bình, nhân Ngày Độc lập, mỗi cán bộ đảng viên một lần nữa tự soi mình, nhớ lại lời thề trước Đảng, lời hứa trước dân để tự sửa mình, để bản thân mình đảng viên hơn, cộng sản hơn, để không đến nỗi hổ thẹn với các bậc tiền bối của Đảng, để phần nào xứng với sự chở che, nuôi dưỡng và hy sinh của nhân dân.

Từ lâu rồi, trong dân gian đã truyền câu: Đảng viên đi trước, làng nước theo sau.

Mỗi ngày, mỗi đảng viên hãy dành một khoảng thời gian cần thiết để nghĩ về đảng, nghĩ về nhân dân, tự sửa mình, tự kết nạp mình vào đảng và cũng tự kỷ luật mình, nếu có điều không phải với dân, với đảng.

Tương lai và mệnh đất nước, sự vững bền độc lập dân tộc, vận mệnh của Đảng phụ thuộc vào sự trong sạch, vững mạnh của đảng ta, sự dũng cảm, trung thực của từng đảng viên của đảng./.v